Giaùo duïc cuûa Ñöùc Phaät laø giaùc ngoä töï taùnh
Kinh Ñieån Phaät Thuyeát vieân maõn ñuùng nghóa laø hoïc taäp vaø chuyeân tu

daitangkinh.vn

TRUYỆN CÁC VỊ TỲ KHEO NI

Giảng giải: Sa Môn Bảo Xướng, Đời Lương
 

TRUYỆN NI SƯ DIỆU TƯỚNG

Ở BẮC NHẠC, HOẰNG NÔNG
 

Ni Sư họ Trương, tên là Bội Hoa, người Hoằng Nông. Cha Ni Sư tên là Mậu, gia đình vốn giàu có, sung túc. Thuở nhỏ, Ni Sư đã nghiên cứu Kinh Sách của các bậc Thánh Hiền.

Năm Ni Sư mười lăm tuổi, gặp lúc quan Thái Tử Xá Nhân, người thuộc bộ tộc Thát Đát ở vùng phía bắc Trung Quốc, đang chịu tang cha, nên không thể đi sính lễ. Do không thích lập gia đình, nên Ni Sư xin từ hôn. Nhân đó, Ni Sư xin xuất gia và được cha đồng ý.

Ni Sư chỉ ăn rau quả, tinh tiến tu học, để tâm rong chơi trong kho tàng Chánh Pháp và thông đạt được pháp tướng.

Ni Sư sống trong một nơi hoang vắng ở phía tây Ấm Lâm, thuộc Bắc Nhạc, Hoằng Nông. Ni Sư có rất nhiều đệ tử, ai cũng thích cuộc sống thanh thoát, an nhàn.

Ni Sư ẩn thân ở đó hơn hai mươi năm, chuyên tu khổ hạnh ngày càng tinh tiến. Mỗi khi thuyết pháp độ người, Ni Sư thường sợ người nghe không chú tâm, có khi phải rơi nước mắt để mọi người cùng hiểu. Vì thế, những người được Ni Sư chỉ dạy đều đạt được nhiều lợi ích.

Vào giữa Niên hiệu Vĩnh Hòa 345 - 357 đời Tấn, thái thú Hoằng Nông thỉnh cúng dường bảy ngày.

Một hôm, thấy vị cư sĩ ngồi trên tòa thưa hỏi về Phật Pháp mà lời nói cao ngạo, không khiêm tốn, Ni Sư nghiêm mặt nói: Ông chẳng những có kiến chấp cao ngạo mà còn quá coi thường vị quan trưởng ở đây.

Sao lại vô lễ, tự cho mình là hơn hẳn mọi người?

Nói xong, Ni Sư cáo bệnh, rồi lui về. Những kẻ đạo tục thời ấy đều khen ngợi, cảm phục Ni Sư.

Sau, Ni Sư bị bệnh nằm trên giường nhiều ngày.

Khi lâm chung, thần sắc rất tươi tỉnh, Ni Sư bảo các đệ tử: Không luận là giàu hay nghèo, hễ có sinh ắt có tử, hôm nay thầy từ biệt các con.

Nói xong, Ni Sư thị tịch.

***