Giaùo duïc cuûa Ñöùc Phaät laø giaùc ngoä töï taùnh
Kinh Ñieån Phaät Thuyeát vieân maõn ñuùng nghóa laø hoïc taäp vaø chuyeân tu

daitangkinh.vn

TRUYỆN CÁC VỊ TỲ KHEO NI

Giảng giải: Sa Môn Bảo Xướng, Đời Lương
 

TRUYỆN NI SƯ ĐẠO NGHI

Ở CHÙA HÀ HẬU
 

Ni Sư họ Giả, người Lâu Phiền, Nhạn Môn, là cô của Ngài Huệ Viễn. Đến tuổi thành Niên, Ni Sư được gả cho Giải Trực là người cùng quận. Đang lúc làm huyện lệnh tại Tầm Dương, Giải Trực qua đời.

Năm hai mươi hai tuổi, Ni Sư buông bỏ việc đời, xuất gia học đạo. Là người thông minh, nhanh trí, học rộng, nhớ lâu, nên khi tụng Kinh Pháp Hoa, học Kinh Duy Ma và Kinh Tiểu Phẩm, Ni Sư đều thông hiểu ý nghĩa, lĩnh hội lí mầu và nhờ tu tâm mà tự mình tỏ ngộ, giới hạnh cao vời, tinh thần thư thái.

Nghe ở Kinh Đô, Kinh Luật dần dần đầy đủ, các hội giảng Kinh diễn ra liên tục, nên vào cuối niên hiệu Thái Nguyên 376 - 396 đời Tấn, Ni Sư đến Kinh Đô, trụ tại Chùa Hà Hậu, chuyên tâm nghiên cứu yếu chỉ sâu xa của Luật Tạng.

Ni Sư luôn khiêm hạ, kính thuận mọi người, dù ở nơi thanh vắng vẫn không hề lười mỏi. Ni Sư thường mặc y phục thô xấu, mang bát, cầm gậy đi khất thực với dáng vẻ thanh thoát, tự tại, nên tăng tục đều kính trọng. Năm bảy mươi tám tuổi, Ni Sư bị bệnh đã đến lúc nguy kịch, nên càng nhiếp tâm dốc sức tụng niệm, không biết mỏi mệt.

Thấy vậy, đệ tử đến thưa: Xin thầy nghỉ ngơi để mau lành bệnh.

Ni Sư bảo: Các con không nên nói như vậy. Vừa dứt lời, Ni Sư thị tịch.

***