Giaùo duïc cuûa Ñöùc Phaät laø giaùc ngoä töï taùnh
Kinh Ñieån Phaät Thuyeát vieân maõn ñuùng nghóa laø hoïc taäp vaø chuyeân tu

daitangkinh.vn

THÍCH CA PHỔ

Soạn thuật: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Thích Tăng Hữu, Đời Lương
 

CHƯƠNG MƯỜI SÁU

VIỆC EM HỌ CỦA PHẬT

LÀ A NA LUẬT BẠT ĐỀ XUẤT GIA

XUẤT XỨ TỪ KINH LUẬT ĐÀM VÔ ĐỨC
 

Có hai anh em dòng họ Thích, một người tên Ma Ha Nam, người kia tên A Na Luật. Mẹ A Na Luật rất thương con, thương không xa rời, bà làm điện ba mùa và cung cấp đầy thể nữ. Ma Ha Nam nói dòng họ Thích có nhiều người xuất gia chỉ có nhà ta là không có.

Anh lo việc nhà thì em phải xuất gia, nếu không em lo việc nhà còn anh thì xuất gia. A Na Luật cho việc nhà là phiền phức bèn xin xuất gia.

Đến chỗ mẹ ba lần xin cho xuất gia đều không được, bà dùng mọi cách mà bác bỏ, bảo dòng họ Thích có Bạt Đề, nếu mẹ nó cho nó xuất gia thì ta cho.

Na Luật bèn tìm đến Bạt Đề, tìm đủ mọi cách thuyết phục nói: Nay ta xuất gia được hay không chỉ do một mình ông. Bạt Đề bèn về xin mẹ xuất gia. Bà mẹ cũng nói khi nào mẹ Na Luật cho nó xuất gia thì ta cho. Mãi đến bảy năm hưởng các vui năm dục rồi mới xuất gia.

Na Luật nói: Mạng người vô thường khó thể giữ gìn, không nên nấn ná, rồi hẹn nhau một năm sau, cho đến bảy ngày thì Na Luật chịu. Tới ngày hẹn thì tám người dòng họ Thích, cả Ưu Ba Ly là thứ chín đều ăn mặc đẹp đẽ ngồi xe voi ngựa báu mà ra khỏi thành Ca Tỳ La Vệ.

Rồi cùng cởi y phục báu và voi ngựa mà trao cho Ưu Ba Ly đem về dùng, còn bọn ta đi xuất gia. Sau đó Ưu Ba Ly cũng muốn xuất gia bèn treo y phục báu ấy trên cành cây, có ai đến lấy thì cho.

Rồi đến chỗ Phật thưa rằng: Cha mẹ con đã cho xuất gia, xin Phật độ con trước vì để dứt trừ tâm kiêu mạn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn độ cho sáu người: Ưu Ba Ly trước, kế độ cho Na Luật rồi Bạt Đề, Nan Đề, Kim Tỳ La, Nan Đà v.v... Ưu Ba Ly thọ đại giới trước làm Thượng Tọa. Lúc đó, có Thượng Tọa Tỳ La Trà độ riêng A Nan Đà, kế đến Bạt Nan Đà và Điều Đạt.

Bấy giờ, Bạt Đề một mình dưới cây trong bãi tha ma, suy nghĩ đến hơn nửa đêm, lớn tiếng nói vui quá. Các Tỳ kheo bạch Phật, Phật gọi Bạt Đề hỏi lý do.

Bạt Đề nói: Lúc con còn ở tại gia lúc nào cũng có người cầm dao gậy theo hộ vệ khiến con luôn sợ sệt, âu lo. Nay ngồi giữa bãi tha ma một mình không sợ sệt, con nghĩ cái vui xuất ly nên nói vui quá.

Phật khen tốt lắm!

Tăng Hữu xét thấy: Thấy người thế tục chấp mắc khó mở mà pháp duyên thì dễ cảm, đạo Thích và ngoại đạo khắc ý thật sâu, cho nên lúc đầu đều lấp mà sau thì cả hai cùng mở. Hễ khổ bức không sinh thì gọi là rất vui, trong rừng mà kêu lên thì đâu phải thích ở ngoài.

***