Giaùo duïc cuûa Ñöùc Phaät laø giaùc ngoä töï taùnh
Kinh Ñieån Phaät Thuyeát vieân maõn ñuùng nghóa laø hoïc taäp vaø chuyeân tu
NIỆM PHẬT KÍNH
Giảng giải: Đại Sư Thiện Đạo
LỜI BẠT
Trăng sáng đầy Trời không qua phách quế Mặt Trăng, sóng dậy đầy sông nguồn gốc bắc ở thương minh nguồn sông, dùng muôn pháp là tâm công chỉ còn ở nhất niệm, ngàn xe họp bánh đường chẳng ngoài tổng trì, đủ diệu môn tối thắng để thoát luân hồi thật thẳng tắt.
Chỉ có pháp môn niệm Phật căn cứ từ Cõi Phật A Di Đà hiện từ thuyền vớt chúng sanh vô lượng kiếp, pháp môn Tịnh Độ mở tự tánh pháp giới kết vô giá hội, đồng về trong rừng cây báu cõi Cực Lạc.
Thời Đông Tấn, Đại Sư Huệ Viễn Kiết Bạch liên xã, một trăm hai mươi ba xã chúng đều được Tam Muội, đồng được Vãng Sanh, đặc biệt mười tám vị cao hiền hiển bày chân tôn, bi trí cùng làm, thánh phàm đều nhiếp hết.
Đem thuốc của Đại Y Vương chữa lành các bệnh chúng sanh, như mặt nhật huệ ở trên không, bóng tối ngàn năm mau dứt, biến Thế Giới Thành Hoàng kim, người được Vãng Sanh vị ở bất thối, ngồi hoa sen thấy Phật chứng quả vô sanh.
Như cửu khúc minh châu tuy nhỏ bằng một tất tơ mà có thể biết mùi vị của dòng nước trăm sông, muốn khô bể nghiệp cần phải niệm Phật A Di Đà. Nếu tâm luôn luôn hệ niệm Đức Phật kia thì không nhọc khảy móng tay Tây Phương cũng đến.
Có bài kệ rằng:
Duy tâm Tịnh Độ phải thừa đương.
Tự tánh Di Đà mỗi chỗ thường
Không khổ không lo là Cực Lạc.
Đừng thương đừng ghét ấy Tây Phương
Hà sa công đức xưa nay đủ.
Diệu bửu trang nghiêm, chẳng thể lường
Chuyên niệm chủ nhân Vô Lượng Thọ
Thấy nghe thanh sắc lộ đường đường.
***