Giaùo duïc cuûa Ñöùc Phaät laø giaùc ngoä töï taùnh
Kinh Ñieån Phaät Thuyeát vieân maõn ñuùng nghóa laø hoïc taäp vaø chuyeân tu

daitangkinh.vn

NIỆM PHẬT KÍNH

Giảng giải: Đại Sư Thiện Đạo
 

CHƯƠNG NĂM

SO LƯỜNG CÔNG ĐỨC NIỆM PHẬT
 

Hỏi: Kinh A Di Đà nói: Không thể dùng ít căn lành, phước đức, nhân duyên được sanh về nước kia.

Không biết cái nào ít căn lành và cái nào nhiều căn lành?

Đáp: Đức Như Lai thuyết pháp nói ra tám muôn bốn ngàn pháp môn. Trong tất cả pháp môn đều tu tạp thiện nên ít thiện căn, chỉ có một pháp môn niệm Phật là nhiều thiện căn, nhiều phước đức.

Vì sao được biết?

Căn cứ vào Quán Kinh nói: Người thuộc hạ phẩm hạ sanh, chỉ cần mười niệm thành tựu liền sanh Tịnh Độ. Một tiếng niệm Phật diệt được tội trọng tám mươi ức kiếp sanh tử, được tám mươi ức kiếp vi diệu công đức, nên biết pháp môn niệm Phật có nhiều thiện căn.

Lại nữa, người tu theo các phương pháp tạp thiện, tự mình tu hành phải trải qua nhiều kiếp mới thành, còn niệm Phật tu hành, nương theo bổn nguyện lực của Phật A Di Đà, nên mau thì một ngày, chậm thì bảy ngày, liền sanh về Cõi Tịnh Độ, ở vị bất thối.

Nên Kinh A Di Đà nói: Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân nào nghe nói Phật A Di Đà, rồi gìn giữ danh hiệu hoặc một ngày, hai ngày cho đến bảy ngày, một lòng không loạn, người ấy khi mạng chung, Phật A Di Đà cùng các Thánh Chúng, hiện trước người ấy, người ấy khi mạng chung lòng không điên đảo, vãng sanh về Quốc Độ Cực Lạc của Phật A Di Đà. Nên biết pháp niệm Phật là nhiền căn lành, nhiều phước đức.

Hỏi: niệm Phật một câu có thể diệt được tội sanh tử tám mươi ức kiếp, không biết bao nhiêu thời gian là một kiếp?

Đáp: Một kiếp không thể đếm bằng thời gian mà biết được, căn cứ vào Kinh Giáo nói: Có một cục đá vuông vức bốn mươi dặm, ở Cõi Trời Đao Lợi có Thiên Y nhẹ chừng ba thù gram, lấy Thiên Y này mỗi năm đập vào cục đá, đập đến khi nào cục đá đó tan thành bụi gọi là một đại kiếp. Có người tạo nhiều tội nghiệp, hoặc sát, đạo, dâm, vọng ngữ, lưỡng thiệt, ác khẩu, tham, sân, tà kiến, ngũ nghịch, bất hiếu, bài báng đại thừa.

Tất cả ác nghiệp đã tạo ấy phải đọa vào địa ngục tám mươi ức kiếp. Nếu người niệm một câu Phật thì tội đọa địa ngục tám mươi ức kiếp đó liền bị tiêu diệt, lại được tám mươi ức kiếp vi diệu công đức. Nên biết pháp môn Niệm Phật là nhiều căn lành nhiều phước đức.

Nếu tính về số kiếp thì mười ngàn kiếp thành một muôn kiếp, mười muôn kiếp thành một ức kiếp, từ mười ức kiếp đến tám mươi ức kiếp công đức.

Có người một ngày niệm mười muôn câu A Di Đà Phật. Có người một ngày niệm được hai mươi muôn câu. Căn cứ vào Kinh A Di Đà niệm liên tục từ một ngày đến bảy ngày công đức vô lượng vô biên, nhờ nhiều công đức nên được vãng sanh về Tịnh Độ.

Được về Tịnh Độ là thành Bồ Tát Bát Địa, do đó mà trong Kinh A Di Đà, mười phương Chư Phật đồng khen ngợi công đức không thể nghĩ bàn. Còn những người tu tạp thiện tính được từng món công đức nên gọi là ít căn lành vì nó có thể nghĩ bàn. 

Công đức niệm Phật rộng lớn vô biên, không phải tâm có thể nghĩ, chẳng phải miệng có thể đếm hết, nên Kinh nói không thể nghĩ bàn. Cho nên pháp niệm Phật là nhiều căn lành, các pháp khác không thể so sánh kịp.

So sánh công đức niệm Phật phân làm ba bậc là so sánh một niệm, so sánh mười niệm và so sánh một ngày đến bảy ngày.

Trong Quán Kinh nói: niệm Phật một câu diệt được tám mươi ức kiếp tội trọng sanh tử lại được tám mươi ức kiếp vi diệu công đức.

Chỉ có một kiếp công đức không thể nghĩ bàn, hà huống trăm kiếp công đức không thể nghĩ bàn, hà huống ngàn kiếp công đức không thể nghĩ bàn, hà huống vạn kiếp công đức không thể nghĩ bàn, hà huống một ức kiếp cho đến tám mươi ức kiếp không thể đếm số, nên gọi là công đức không thể nghĩ bàn. 

Kinh Quán Vô Lượng Thọ nói: Người tạo tội ngũ nghịch, chê báng Kinh Điển đại thừa, khi mạng chung niệm Nam Mô A Di Đà Phật mười câu liền sanh về Tịnh Độ. Đây là pháp vãng sanh cho bậc hạ phẩm hạ sanh. Một niệm công đức còn vô lượng huống chi niệm hai niệm cho đến mười niệm.

Hỏi: Tạo tội chướng đã nhiều vì sao niệm Phật mười niệm có thể diệt tội nhiều kiếp được?

Đáp:Mười câu hiệu Phật nhất định trừ diệt được các tội trong nhiều kiếp.

Vì sao được biết?

Xin đem vài thí dụ để giải thích. Có người chứa củi một ngàn ngày, chỉ cần châm một mồi lửa nhỏ thì đống củi ngàn ngày bị cháy trong nửa ngày là tiêu sạch. 

Tội nghiệp phiền não cũng như đống củi, niệm Phật cũng như mồi lửa, tội chướng từ vô lượng kiếp đến nay do một công đức câu niệm Nam Mô A Di Đà Phật mà tất cả tội chướng đều tiêu diệt. Tội chướng cũng như ngôi nhà tối, niệm Phật cũng như đèn sáng. Nhà tối ngàn năm, đèn sáng vừa chiếu đến các bóng tối liền trừ, công đức niệm Phật lại cũng như thế. 

Tội chướng từ vô lượng kiếp đến nay do công đức niệm Phật A Di Đà mà tất cả tội chướng đều tiêu diệt. Nên biết niệm Phật nhất định trừ diệt được các tội trong nhiều kiếp. 

Quán Kinh nói: Ông xưng danh hiệu Phật nên các tội tiêu diệt, ta nay đến rước ông. Niệm Phật mười tiếng công đức còn vô biên, huống chi có người một ngày niệm được mười muôn danh hiệu Phật A Di Đà, hoặc một ngày niệm được hai mươi muôn câu A Di Đà Phật. công đức một ngày niệm Phật còn vô biên huống là hai ngày đến bảy ngày công đức vô cùng.

Kinh A Di Đà nói: Khi sắp lâm chung, mau thì một ngày chậm thì bảy ngày niệm Phật liền được vãng sanh Tịnh Độ.

Lại nói: Chúng sanh sanh về cõi ấy đều ở vị bất thối. Địa vị bất thối là hàng Bồ Tát Bát địa, đây là pháp vãng sanh của thượng phẩm thượng sanh.

Vì sao được biết? 

Ví như ở thế gian người mua nhà cửa, người có nhiều tiền thì mua ngôi nhà đẹp, nếu tiền của ít thì mua ngôi nhà xấu. Niệm Phật công đức rất nhiều nên sanh về Tịnh Độ dự vào thượng phẩm, niệm Phật ít thì sanh về hạ phẩm. Đức Như Lai nói các công đức lành của tám muôn bốn ngàn pháp môn chỉ có pháp môn niệm Phật là pháp tối thượng. 

Đức Như Lai tuy nói các công đức lành duy có pháp môn niệm Phật là nhiều thiện căn, nhiều phước đức, nếu đem các tạp thiện mà so với niệm Phật thì ít căn lành, ít phước đức, pháp môn niệm Phật thật chẳng phải của các môn khác có thể sánh kịp.

Lại nữa, pháp môn niệm Phật y theo Kinh nói thì rất khó gặp.

Vì sao được biết?

Kinh Đại A Di Đà nói: Thuở quá khứ có một Quốc Vương, phát khởi lòng tin nghĩ sẽ thực hành yếu pháp niệm Phật liền đến gặp thiện tri thức, quyết chí cầu pháp niệm Phật.

Lúc bấy giờ thiện tri thức mới đáp rằng: Này Đại Vương chỗ cốt yếu của pháp niệm Phật này, lý rốt ráo thật khó nghe.

Nhà Vua quyết tâm học pháp niệm Phật nên đáp: Thưa Đại Sư, xin Ngài vui lòng vì tôi mà nói pháp yếu niệm Phật, tôi sẽ trọn đời cúng dường để Ngài sai xử.

Khi đó thiện tri thức đáp: Này Đại Vương! Nếu Ngài muốn biết pháp yếu niệm Phật trước phải bỏ ngôi Vua, ở đây phục vụ cung cấp cho ta không thối chuyển, ta sẽ vì Vua mà nói pháp yếu niệm Phật. Lúc ấy Nhà Vua bỏ ngôi Vua theo hầu thiện tri thức cung cấp những điều cần dùng, không nề khổ cực, không sanh lòng thối chuyển.

Nhà Vua nghe dạy về pháp niệm Phật tam muội, Vua chuyên tu pháp này, sau đó gặp hai muôn tám ngàn Chư Phật đều vì Nhà Vua mà nói niệm Phật tam muội.

Nhà Vua nghe được pháp niệm Phật nên được thành Phật. Huống chi ngày nay được nghe và chí thành tin niệm, đâu thể không được vãng sanh về Thế Giới Cực Lạc.

Ức ức chúng sanh bị chìm đắm trong đường ác, chẳng được thành Phật, chỉ vì không gặp được pháp môn niệm Phật. Nên biết pháp môn niệm Phật thật khó gặp.

***